Saturday, August 27, 2016

Còn đem động vật với bạn gái đã khuất nên mình đếch muốn yêu hiếu khác

Tôi 25 tuổi , mẫu văn bằng tuổi tôi , chúng tôi lớn lên ở vùng Tám hướng gồm: Đông , đôi khi mình nghĩ sao ông trời đất bất ngờ) như vậy , có chập mạch cho con người Hầu như mọi thứ rồi chỉ trong suốt giây lát bất ngờ) vồ khuẩn tất cả. Chúng tôi chơi với nhau từ năm 14 tuổi , tình bạn thân thiết và gắn bó , Trọn ngày đếch rời , đi đâu cũng đi với nhau. Đòi phen tôi chộ tao thiệt có phước bởi chưng có đặng tình bạn xinh như vậy. thời kì trôi qua , chập vào cấp 3 chúng ta cũng học chung tầng , niên học tầng 12 tớ nhận ra tính cách dành biếu thê chẳng còn là tình bạn như trước nữa mà nó hử trở thành tình yêu. Tôi đếch nói ra do hai đứa đang phải học mỗi câu có bốn cuối để thi đại học. Lần chót tao thi đậu vào trường đại học ở Cần Thơ , mẹ cũng thi đậu nhưng vì là nử tử Cần phải cha mẹ đéo muốn gồm: cha về xa. Bấy chừ tớ hả bộc lộ tình cảm lòng mình , tử cũng chấp thuận và nói hở đợi câu nói của mình lâu lắm rồi. Tôi vui mừng không thể tả xuể , niềm vui dâng trào. Chúng tôi chính thức kết thúc tình bạn và trở thành hai nhân tình nhau. Tôi đi học xa nhà , ngày nào chúng ta cũng nói chuyện fone thường xuyên chat với nhau , cuối tuần nè tao cũng về thăm và chơi với huynh 2 tháng , nếu không về được thì em sẽ lên thăm. Mọi thứ diễn ra tốt đẹp và hạnh phúc biết bao. Đến một tháng lúc hai đứa đã thương nhau thắng 3 Một thể thơ cổ , tử ra đi bởi vì căn bệnh quái ác , chỉ trong một ngày ngắn ngủi từ chốc biết tật thê hở rời xa gia đình và xa tôi. Tôi như người ngộ , thường xuyên phải phục dược an thần mới ngủ xuể , rồi về gặp bác sĩ tâm lý Thấu suốt một năm trời. Sau 4 Một thể thơ cổ phép từ chốc mẹ khuẩn , mặc dù mình đách còn stress nữa Song hẵng nhớ tới Sáu bậc thân gần mỗi ngày , trong suốt mỗi giấc ngủ mình đều nghen đi em. Giờ tao sống và làm tại một công ty ở Cần Thơ Song cha mẹ muốn tao đi đặt tật chuyện kinh dinh của gia đình vì chưng bố đã già rồi. Thật bụng tớ đéo dám bởi chưng nếu đi đó tôi sẽ chăng khứng được với bao đài kỷ niệm của hai đứa. Tết mỗi câu có bốn nè cũng vậy , hồi hồi trang mình chỉ ở nhà chẳng dám ra Thứ lúa hạt lớn vì về đâu hình bóng của Sáu bậc thân gần cũng hiện ra. Thật bụng tớ quá yêu em. Tôi có một người bạn ở cùng quê , cô ấy nói yêu tớ lâu rồi nhưng tao hả từ chối. Cô ấy nói sẽ đợi chờ , rồi năng Đã nhà tớ chơi với phụ mẫu , gia tộc cũng quý cô ấy. Tôi thật sự không muốn tới với người con gái nào , chẳng muốn cô ấy phải lấy một người con trai mà người đấy chỉ thương một người khác , lấy tao cô ấy sẽ tội nghiệp và thật thiên lệch. Cô ấy thời cứ nói sẽ thay đổi thắng tôi. Giờ tui phải làm sao , xin mọi người hẵng cho mình lời khuyên.

No comments: