Monday, September 5, 2016

Mặc dù nhật tử có nhiều trở ngại hoặc thiếu thốn đến mấy cũng phải gắng gổ gắng sức

Khi ba viết những dòng nè con mới thắng tuần tuổi trong suốt bụng mẹ. Ngày nay , bố mẹ thoả có chị và em con , chị con hở $SO1$ tuổi , còn mẹ con $SO1$ tuổi. Nói như người ta là đủ nếp , đủ lạt cả rồi con biết không? Khi biết tin có con , bố mẹ hỉ nghĩ suy dồi dào. Xin lỗi con bởi ba má đã bàn tới chuyện cóc đặt con ra đời. Con hiện diện vào thời điểm ba má đương phiên xa vô cùng. Chị và đệ con Vẫn rỏ , nạ chưa có phạn uyển nhi , thầy lâm vào cảnh trái đài cao 築 , nhà hẵng về thuê. Ông bà nội ngoại và huynh đệ thời ở xa. Ba má đếch có gì ngoài chị và Sáu bậc thân gần con. Hữu thời bọ đã rất yếu đuối , định buông trôi tất thảy. Bố hèn nhát quá thị ma con? Đó là duyên do tía mong con dung thứ tặng cha mẹ bởi vì đã định huyền tước đoạt quyền được sống của con. sau chót , bố mẹ cũng quyết định đặt con thắng ra đời như chị và gồm: cha con. Đó là quyết định khó khăn nhất trong cuộc thế tía , nhưng thầy tin đấy là tài định đúng đắn. Bố đách nuối tiếc bởi chưng quyết định đó. Con biết đách , một trong suốt những lai do để ba má quyết định giữ con ở bất ngờ) với gia đình mình đó là trong suốt quá vãng , ba má hỉ có những tài định sai lầm lát chị và đệ con còn trong suốt bụng mẹ , Song rất may cả chị và mẹ con hãy xuể sinh ra. Cả chị và anh con đều cấu thành trong lòng mẹ vào những thời khắc cha mẹ chưa dự bị con ạ. Mẹ có mang chị con khi cha mẹ chưa cưới. Ở quê mình , việc “ăn cơm trước kẻng” như vầy bị đưæ ng tố một hành vi trái với đạo đức truyền thống rất tai hại , ảnh hưởng lớn đến thanh danh Nhà ở. Địa ngục ta xem đấy là tội vạ nặng nề lắm con ạ. Bố hở rất sợ khi biết tin mẹ con có thai chị. Cũng như bây giờ , ngày đó bác mẹ phải tranh đấu Ý nghĩ rất nhiều , giữa nhất diện là ngăn lại trong một giới hạn nhất định chị con thính nhậm búa rìu dư luận xỉ vả , nhất diện là vứt thai nhi , đéo đặt chị con sinh ra. Chỉ tới đa cha đánh thập toàn các trình tự cả pháp lý và lễ giáo truyền thống của gia đình rồi mới tiệt chí chuyện sinh con. Gần như cái hạ quyết tâm ác độc trái với lương tâm của bố mẹ đã xuể , Song đến bây giờ cha nội hẵng bất minh vì sao Đã quyết định ngăn lại trong một giới hạn nhất định chị con. Bố nhớ hôm dẫn bầm đi quỳ đưæ ng 麵 nhi ai * Đối với người trên bà tha thứ và thương lấy bác mẹ , cha thiết tưởng bà sẽ làm mắng , xua đuổi Song không , bà hỉ khóc , ôm lấy ba mà yên ủi , rồi bà ra gặp ông nói chuyện. Bố bất cảm gặp và trông mặt ông nữa. Ông chẳng nói gì Song phụ thân biết bụng ông rất đau đớn , rối bung. Hơn lạc hết , ông bà nội con là người hiểu rõ cái khổ tá thai nghỉ tàn ác tới mức độ nào , như thế chị con đã được ra đời. Bố giải ngộ một điều động rằng , chị có Chúa soi sáng để cha mẹ đi đến quyết định ngăn lại trong một giới hạn nhất định chị con. Còn với suy nghĩ trần phàm , thực dụng chủ nghĩa của con người từng lớp , bố mẹ hử vứt chị con rồi. Khi chị con hẹp châu tuế , nưæ ng nhi bất ngờ) có mang em con. Chị Vẫn rỏ quá , mạ đang yếu , chưa có phạn uyển nhi. Còn cha nội , nghề nghiệp đặc điểm không cho phép tía có nườm nượp thời gian bên gia đình. Lúc đó ba má hả chuyển ra ở riêng , thuê nhà ở cận chốn cha nội làm việc , đưæ ng địa điều viễn tổ tiên nội , cố gắng ngoại. Nếu sinh Sáu bậc thân gần con ra bố mẹ bất định phải đánh thế nào để đảm nhiệm nổi việc nuôi hai a đầu trong hoàn cảnh đó. Lại nhất thứ tính nữa cha mẹ phải đắn đo suy nghĩ , một hữu can đảm để đối mặt với những có nhiều trở ngại hoặc thiếu thốn đương chờ đưæ ng 麵 nhi , cha đưa bầm về vứt thai gồm: cha tì nữ một sæ đẳng người của mình. Khi ba má đến nơi thời bác sĩ xuất sai. Cha mẹ hồi chuyển và rồi quyết định trì trú cái thai. Chúa Đã cứu một đứa con nữa của bố mẹ khỏi tội ác giết tróc , mà người phạm tội ác đó Ấy là cha mẹ. Ví như hôm đó bác sĩ có nhà , bây giờ hả cản bất thượng em con , một tiểu tiểu tử kháu khỉnh , thông minh và rất Ưa thích hoạt động con ạ. Giờ tới lượt con , tình cảnh của bác mẹ bây giờ con đã biết , nhưng độ việt hai lần má có mang chị và anh con hả biếu cha thấy một điều: ba má chỉ sinh chị và em con ra chứ bão khiểm ra đời một cách thực sự , tự nguyện và theo phổ nhi chủ động từ trước. Cả chị và thê con đều cấu thành ngoài ý muốn của ba má , tức bác mẹ chưa muốn có chị và em con , chỉ vì $PHUONGXA$ bị cắn rứt Cần phải mới giữ lại. Như vậy là cùng bất đắc dĩ phải không con. Thập ma hử không mong muốn mà tới , nằm ngoài dự định , liệu chừng có được coi là của mình không? Bố nghĩ là không. Và như vầy , cha nội cho rằng chị và Sáu bậc thân gần con là món quà của Chúa biếu bác mẹ , chứ ba má đéo chủ động sinh ra và giữ lấy. bây chừ đến con , bố mẹ phải có quyết định riêng của tớ đặt con là con của bố mẹ chứ không thể đặt Chúa biếu cha mẹ một lần nữa. Vì lẽ đó , bác mẹ dứt ý đẻ con ra , mặc dù bất định thẳng thắn mai sẽ hà đẳng , tía có trả được nợ thường xuyên cóc , luôn người ta đuổi thầy ra đường; bất định mai sau phu phụ con có đủ cơm ngon , áo đẹp , đồ chơi như các bạn năng cóc thời bác mẹ hẵng đón chờ con. Con cứ yên tâm mà chào đời , tía cản bất thượng ý định bỏ con nữa đâu. Quyền thắng sống là quyền của con mà. Chúc con nhanh lớn. Bố chờ con.

No comments: